Review-American Horror Story 1: Nhà Sát Nhân
Khẳng định ngay luôn rằng đây là một trong những Series kinh dị đỉnh nhất. Từ hình ảnh, âm thanh, kịch bản, diễn xuất, tất cả đều ở mức độ thượng thừa.
Về mặt hình ảnh, cái này thì chỉnh chu rồi, không có nhiều cái để bàn. Tạo hình tốt, hình ảnh đủ gợn người và kinh dị. Phim vẫn giữ lại một số cách quay cũ như bỗng nhiên zoom cận để phim giữ được vẽ cổ điển.
Âm thanh phim cũng tương tự, giữ chút hoài cổ. Âm thanh của phim cũng góp phần không nhỏ trong việc giữ khán giả luôn trong trạng thái căng như dây đàn. Cốt cũng là do những bản nhạc rùng rợn biết vang lên đúng lúc.
Phim hoàn toàn không cần dùng đến thủ pháp jumpscare nghèo nàn, nói trắng ra là từ đầu đến cuối bạn sẽ không bị hù một lần nào, nhưng phim vẫn có cách khiến bạn phải sợ hãi. Vậy tại sao bạn sợ, đó là do sự kết hợp hoàn hảo của kịch bản, diễn xuất, hình ảnh, âm thanh.
Đỉnh không kém diễn xuất đó là kịch bản và cách kể truyện của phim. Phim có một lượng nhân vật từ chính tới phụ khá lớn, nhưng đã lột tả chính xác và mạch lạc đến từng người, đến độ mình có thể kể lại vanh vách lịch sử ngôi nhà trong phim
Kịch bản phim đầy rẫy sự thông minh, ám ảnh, logic, plot twist vô cùng tin tế. Sử dụng cách kể chuyện phi tuyến tính, phim vừa trả lời, vừa đặt câu hỏi, khiến khản giả không chỉ xem mà phải tự tìm câu trả lời cho mình. Tuy là hai tập đầu, phim có phần quá cố gắng gây ra những sự kiện kì bí, làm phim có phần nhồi nhét, nhưng từ tập thứ ba, rời mắt khỏi phim sẽ là một kì tích.
Đến kết phim, phim có một cái kết mở nhưng vô cùng chọn vẹn, vừa để lại sự ám ảnh, vừa để lại chút tươi vui.
Chung quy lại, đây là một bộ phim bắt buộc phải xem dù bạn có phải là fan kinh dị hay không, bởi phim không chỉ kinh dị, mà còn hoàn hảo dưới mọi góc độ.



Nhận xét
Đăng nhận xét